当前位置:国学网 > 诗词鉴赏 >

和吕舍人喜张员外自北番回至境上 先寄二十韵

(唐代)杨巨源

割爱天文动,敦和国步安。仙姿归旧好,戎意结新欢。
并命瞻鹓鹭,同心揖蕙兰。玉箫临祖帐,金榜引征鞍。
广陌双旌去,平沙万里看。海云侵鬓起,边月向眉残。
突兀阴山迥,苍茫朔野宽。毳庐同甲帐,韦橐比雕盘。
义著亲胡俗,仪全识汉官。地邻冰鼠净,天映烛龙寒。
节异苏卿执,弦殊蔡女弹。碛分黄渺渺,塞极黑漫漫。
欢味膻腥列,徵声by僸攒。归期先雁候,登路剧鹏抟。
上客离心远,西宫草诏殚。丽词传锦绮,珍价掩琅玕.
百两开戎垒,千蹄入御栏。瑞光麟阁上,喜气凤城端。
尚德曾辞剑,柔凶本舞干。茫茫斗星北,威服古来难。

《和吕舍人喜张员外自北番回至境上,先寄二十韵》拼音标注

hé lv̌ shè rén xǐ zhāng yuán wài zì běi fān húi zhì jìng shàng,xiān jì èr shí yùn
gē ài tiān wén dòng,
dūn hé guó bù ān。
xiān zī gūi jìu hǎo,
róng yì jié xīn huān。
bìng mìng zhān yuān lù,
tóng xīn yī hùi lán。
yù xiāo lín zǔ zhàng,
jīn bǎng yǐn zhēng ān。
guǎng mò shuāng jīng qù,
píng shā wàn lǐ kàn。
hǎi yún qīn bìn qǐ,
biān yuè xiàng méi cán。
tū wù yīn shān jiǒng,
cāng máng shuò yě kuān。
cùi lú tóng jiǎ zhàng,
wéi tuó bǐ diāo pán。
yì zhù qīn hú sú,
yí quán shì hàn guān。
dì lín bīng shǔ jìng,
tiān yìng zhú lóng hán。
jié yì sū qīng zhí,
xián shū cài nv̌ dàn。
qì fēn huáng miǎo miǎo,
sāi jí hēi màn màn。
huān wèi dàn xīng liè,
zhēng shēng b y jìn zǎn。
gūi qī xiān yàn hòu,
dēng lù jù péng tuán。
shàng kè lí xīn yuǎn,
xī gōng cǎo zhào dān。
lì cí chuán jǐn qǐ,
zhēn jià yǎn láng gān . bǎi liǎng kāi róng lěi,
qiān tí rù yù lán。
rùi guāng lín gé shàng,
xǐ qì fèng chéng duān。
shàng dé céng cí jiàn,
róu xiōng běn wǔ gān。
máng máng dǒu xīng běi,
wēi fú gǔ lái nán。

杨巨源

杨巨源

唐代诗人。字景山,后改名巨济。河中(治所今山西永济)人。贞元五年(789)进士。初为张弘靖从事,由秘书郎擢太常博士,迁虞部员外郎。出为凤翔少尹,复召授国子司业。长庆四年(824),辞官退休,执政请以为河中少尹,食其禄终身。关于杨巨源生年,据方崧卿《韩集举正》考订。韩愈《送杨少尹序》作于长庆四年(824),序中述及杨有“年满七十”、“去归其乡”语。由此推断,杨当生于755年,卒年不详。