赋得『万象终归馀独我一生无奈是多情』
(清代)陈忠平
梦到醒时夜未醒,披衣拥网坐愁城。翻将落叶萧萧影,听作零零断终声。
万象终归馀独我,一生无奈是多情。何当虚拟东山宅,自把心田细细耕。
《赋得『万象终归馀独我一生无奈是多情』》拼音标注
fù dé 『 wàn xiàng zhōng gūi yú dú wǒ yī shēng wú nài shì duō qíng 』
mèng dào xǐng shí yè wèi xǐng,
pī yī yǒng wǎng zuò chóu chéng。
fān jiāng luò yè xiāo xiāo yǐng,
tīng zuò líng líng duàn zhōng shēng。
wàn xiàng zhōng gūi yú dú wǒ,
yī shēng wú nài shì duō qíng。
hé dāng xū nǐ dōng shān zhái,
zì bǎ xīn tián xì xì gēng。