当前位置:国学网 > 诗词鉴赏 >

栖霞寺东峰寻南齐明征君故居

(唐代)刘长卿

山人今不见,山鸟自相从。长啸辞明主,终身卧此峰。
泉源通石径,涧户掩尘容。古墓依寒草,前朝寄老松。
片云生断壁,万壑遍疏钟。惆怅空归去,犹疑林下逢。

《栖霞寺东峰寻南齐明征君故居》拼音标注

qī xiá sì dōng fēng xún nán qí míng zhēng jūn gù jū
shān rén jīn bù jiàn,
shān niǎo zì xiāng cóng。
cháng xiào cí míng zhǔ,
zhōng shēn wò cǐ fēng。
quán yuán tōng shí jìng,
jiàn hù yǎn chén róng。
gǔ mù yī hán cǎo,
qián zhāo jì lǎo sōng。
piàn yún shēng duàn bì,
wàn hè biàn shū zhōng。
chóu chàng kōng gūi qù,
yóu yí lín xià féng。

刘长卿

刘长卿

刘长卿(709—789),字文房,汉族,宣城(今属安徽)人,唐代诗人。后迁居洛阳,河间(今属河北)为其郡望。唐玄宗天宝年间进士。肃宗至德中官监察御史,苏州长洲县尉,代宗大历中任转运使判官,知淮西、鄂岳转运留后,又被诬再贬睦州司马。因刚而犯上,两度迁谪。德宗建中年间,官终随州刺史,世称刘随州。