当前位置:国学网 > 诗词鉴赏 >

松吹书堂歌为杭堇浦赋

(清代)齐召南

大松拔地千丈强,怪松偃蹇如人长。老松根干半化石,乔松鬐鬣蛟龙翔。

稚松尚是百年物,千株万株环草堂。黛云影翻白日黑,朱夏气转清秋凉。

刁刁调调天风作,一片灵籁腾空苍。昆仑鸾应嶰谷凤,凌虚流响非笙簧。

沨容节奏本噫气,元和鼓荡成文章。太古之雷无霹雳,黄钟之管含初阳。

轩于洞庭张广乐,牙来海上愁混茫。风琴恍忽变清操,总合《大雅》殊淫伤。

草堂主人天下士,撑胸拄腹经与史。礌砢共笑和长舆,爽健端如李元礼。

眼中那有桃李颜,门前洗尽筝琶耳。日就松阴闲徙倚,读破万卷读未已。

砍节然膏五夜过,取枝作筹千遍记。著述自足豪古今,况占西湖好山水。

每听谡谡独欣然,客来惊问何为尔。兴公贞白性所喜,得意忘言堪举似。

三四年来幽兴隔,长安僦屋嚣近市。徒寄梦寤游故园,梦回又逐鸡鸣起。

八砖影候花厅趋,万壑声閒图画里。手持素纸索我歌,为我研墨拂尘几。

我披图画几徘徊,我家老屋傍琼台。碧海霞映赤城晓,芙蓉花插青天开。

国清十里锁烟雾,石梁三树凌崔嵬。此皆自昔纪仙佛,汉柏唐槐行辈推。

鳞甲之而森搏攫,羽毛整顿舞毰毸。毕宏张璪画不到,色兼紫翠凝锦苔。

饱闻《咸濩》廿余载,对此还作家山猜。家山潇洒无点埃,日日车马胡为哉。

蟹眼铛熟茗一杯,君思武林我天台。

《松吹书堂歌为杭堇浦赋》拼音标注

sōng chūi shū táng gē wèi háng jǐn pǔ fù
dà sōng bá dì qiān zhàng qiáng,
guài sōng yǎn jiǎn rú rén cháng。
lǎo sōng gēn gān bàn huà shí,
qiáo sōng qí liè jiāo lóng xiáng。
zhì sōng shàng shì bǎi nián wù,
qiān zhū wàn zhū huán cǎo táng。
dài yún yǐng fān bái rì hēi,
zhū xià qì zhuǎn qīng qīu liáng。
diāo diāo diào diào tiān fēng zuò,
yī piàn líng lài téng kōng cāng。
kūn lún luán yìng xiè gǔ fèng,
líng xū líu xiǎng fēi shēng huáng。
féng róng jié zòu běn yī qì,
yuán hé gǔ dàng chéng wén zhāng。
tài gǔ zhī léi wú pī lì,
huáng zhōng zhī guǎn hán chū yáng。
xuān yú dòng tíng zhāng guǎng lè,
yá lái hǎi shàng chóu hùn máng。
fēng qín huǎng hū biàn qīng cāo,
zǒng hé 《 dà yǎ 》 shū yín shāng。
cǎo táng zhǔ rén tiān xià shì,
chēng xiōng zhǔ fù jīng yǔ shǐ。
lèi luǒ gòng xiào hé cháng yú,
shuǎng jiàn duān rú lǐ yuán lǐ。
yǎn zhōng nà yǒu táo lǐ yán,
mén qián xǐ jǐn zhēng pá ěr。
rì jìu sōng yīn xián xǐ yǐ,
dú pò wàn juàn dú wèi yǐ。
kǎn jié rán gāo wǔ yè guò,
qǔ zhī zuò chóu qiān biàn jì。
zhù shù zì zú háo gǔ jīn,
kuàng zhān xī hú hǎo shān shǔi。
měi tīng sù sù dú xīn rán,
kè lái liáng wèn hé wèi ěr。
xīng gōng zhēn bái xìng suǒ xǐ,
dé yì wàng yán kān jǔ sì。
sān sì nián lái yōu xīng gé,
cháng ān jìu wū xiāo jìn shì。
tú jì mèng wù yóu gù yuán,
mèng húi yòu zhú jī míng qǐ。
bā zhuān yǐng hòu huā tīng qū,
wàn hè shēng xián tú huà lǐ。
shǒu chí sù zhǐ suǒ wǒ gē,
wèi wǒ yán mò fú chén jī。
wǒ pī tú huà jī pái huái,
wǒ jiā lǎo wū bàng qióng tái。
bì hǎi xiá yìng chì chéng xiǎo,
fú róng huā chā qīng tiān kāi。
guó qīng shí lǐ suǒ yān wù,
shí liáng sān shù líng cūi wéi。
cǐ jiē zì xī jì xiān fó,
hàn bǎi táng huái xíng bèi tūi。
lín jiǎ zhī ér sēn bó jué,
yǔ máo zhěng dùn wǔ péi sūi。
bì hóng zhāng zǎo huà bù dào,
sè jiān zǐ cùi níng jǐn tái。
bǎo wén 《 xián huò 》 niàn yú zài,
dùi cǐ huán zuò jiā shān cāi。
jiā shān xiāo sǎ wú diǎn āi,
rì rì chē mǎ hú wèi zāi。
xiè yǎn dāng shú míng yī bēi,
jūn sī wǔ lín wǒ tiān tái。

齐召南

齐召南

(1703—1768)浙江天台人,字次风,号琼台、息园。雍正七年副贡,乾隆元年,举博学鸿词,授检讨。与修《续文献通考》、《大清一统志》等书,累擢至礼部侍郎。旋以坠马伤病乞归。后以族人齐周华事株连被捕,夺职放归而卒。生平学术根底经史,尤精于史学,尝谓郦道元《水经注》明于西北而暗于东南,因撰《水道提纲》,另有《历代帝王年表》、《史汉功臣侯第考》、《后汉公卿表》、《宝纶堂文钞》、《赐砚堂诗》等。