当前位置:国学网 > 诗词鉴赏 >

南齐云

(宋代)石介

禄山炽乱,火梵昆岗。
炎炎二京,鞠为战场。
百官奔走,万乘苍黄。
孰城能守,孰地不亡。
瞻彼濉水,其流汤汤。
有城有民,在濉之阳。
远位巡上,巡智我强。
以城授巡,巡亦无当。
贼从西来,杀气堂堂。
旌旗如林,对城而行。
巡远登城,辞毅色康。
城中之人,踴躍倍常。
贼知城坚,坐甲裹粮。
城中食尽,杀爱以尝。
土无二志,持病扶疮。
宁守城死,城不可降。
霁云勇烈,跳城轶出。
走泗投贺,求兵救乏。
贺饮霁云,牢醴罗列。
霁云避席,谓众云曰,
濉阳之人,不食一月。
羡不独饱,食下辄咽。
以刀断指,左右流泣。
彼何人兮,忌忠嫉节。
心不感兮,贼功害伐。
不出一兵,坐观斧钺。
霁云心折,寸寸如铁。
霁云据鞍,怒发冲冠。
一矢以志,复来不完。
路人傍观,涕流丸澜。
远近闻者,为之辛酸。
力尽且穷,城孤无援。
至死不屈,万戈来攒。
精诚内发,颜色自安。
身轻鸿毛,名重泰山。
吾执唐刑,罔容于奸。
未诛禄山,先诛贺兰。

《南齐云》拼音标注

nán qí yún
lù shān chì luàn,
huǒ fàn kūn gǎng。
yán yán èr jīng,
jū wèi zhàn cháng。
bǎi guān bēn zǒu,
wàn chéng cāng huáng。
shú chéng néng shǒu,
shú dì bù wáng。
zhān bǐ sūi shǔi,
qí líu tāng tāng。
yǒu chéng yǒu mín,
zài sūi zhī yáng。
yuǎn wèi xún shàng,
xún zhì wǒ qiáng。
yǐ chéng shòu xún,
xún yì wú dāng。
zéi cóng xī lái,
shā qì táng táng。
jīng qí rú lín,
dùi chéng ér xíng。
xún yuǎn dēng chéng,
cí yì sè kāng。
chéng zhōng zhī rén,
yǒng yuè bèi cháng。
zéi zhī chéng jiān,
zuò jiǎ guǒ liáng。
chéng zhōng shí jǐn,
shā ài yǐ cháng。
tǔ wú èr zhì,
chí bìng fú chuāng。
níng shǒu chéng sǐ,
chéng bù kě jiàng。
jì yún yǒng liè,
tiào chéng yì chū。
zǒu sì tóu hè,
qíu bīng jìu fá。
hè yǐn jì yún,
láo lǐ luō liè。
jì yún bì xí,
wèi zhòng yún yuē,
sūi yáng zhī rén,
bù shí yī yuè。
xiàn bù dú bǎo,
shí xià zhé yān。
yǐ dāo duàn zhǐ,
zuǒ yòu líu qì。
bǐ hé rén xī,
jì zhōng jí jié。
xīn bù gǎn xī,
zéi gōng hài fá。
bù chū yī bīng,
zuò guān fǔ yuè。
jì yún xīn zhé,
cùn cùn rú tiě。
jì yún jù ān,
nù fā chōng guān。
yī shǐ yǐ zhì,
fù lái bù wán。
lù rén bàng guān,
tì líu wán lán。
yuǎn jìn wén zhě,
wèi zhī xīn suān。
lì jǐn qiě qióng,
chéng gū wú yuán。
zhì sǐ bù qū,
wàn gē lái zǎn。
jīng chéng nèi fā,
yán sè zì ān。
shēn qīng hóng máo,
míng zhòng tài shān。
wú zhí táng xíng,
wǎng róng yú jiān。
wèi zhū lù shān,
xiān zhū hè lán 。

石介

石介

石介(1005-1045)字守道,一字公操。兖州奉符(今山东省泰安市岱岳区徂徕镇桥沟村)人。北宋初学者,思想家。宋理学先驱。曾创建泰山书院、徂徕书院,以《易》、《春秋》教授诸生,“重义理,不由注疏之说”,开宋明理学之先声。世称徂徕先生。“泰山学派”创始人。关于“理”、“气”、“道统”、“文道”等论对“二程”、朱熹等影响甚大。从儒家立场反对佛教、道教、标榜王权,为宋初加强中央集权提供论据。主张文章必须为儒家的道统服务。曾作《怪说》等文,抨击宋初浮华文风。著有《徂徕集》二十卷。